Sở Ninh Dực bước ra khỏi thang máy, đúng lúc đó chú Sở cũng đi tới.
"Tôi vừa mới hỏi thăm rồi, hình như thiếu phu nhân đang đi tìm một quyển sổ gì đó, giờ cô ấy đang đến trạm xử lý rác thải.
"Chú Sở nói xong, Sở Ninh Dực vội vàng sải bước nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
Lúc Sở Ninh Dực đến nơi, Thủy An Lạc đang cật lực đào bới trong một đống rác, thân hình nhỏ nhắn của cô trong cơn mưa gió ầm ầm xối xả lại càng hiện rõ vẻ yếu ớt, mái tóc dài xõa tung tán loạn vì cơn mưa tầm tã, ngay cả chiếc váy liền thân màu trắng cũng lấm lem những vệt đen bẩn thỉu.
Sở Ninh Dực sải bước đi đến, một tay túm chặt lấy cánh tay nhỏ gầy của cô, "An Lạc!"Thủy An Lạc đang dồn toàn bộ tâm trí vào việc tìm quyển sổ ghi chép, nên lúc bị người ta ngăn cản liền thẳng tay hất tay người kia ra, "Sổ ghi chép, sổ ghi chép.
""Thủy An Lạc, ra đây.
" Sở Ninh Dực bị cái mùi hôi nồng nặc này làm cho khó chịu.
Anh có cả trăm nghìn biện pháp có thể giúp cô rửa sạch tội danh chứ không phải như cái cách mà cô đang tự đi hành hạ bản thân mình thế này.
"Bỏ tôi ra, là cô ta! cô ta đã ăn cắp thành quả của tôi.
Tôi phải tìm bằng được quyển sổ ghi chép đó, phải tìm bằng được! " Thủy An Lạc lại vung mạnh cánh tay để hất bàn tay cứng như gọng kìm của anh ra, giọng nóicũng bắt đầu lộn xộn không rõ nghĩa.
Sở Ninh Dực siết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1186765/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.