Di động rung lên.
Phong Phong nhíu mày, câu nói đó của anh không phải dành cho cô.
"Cô là trợ giảng của tôi, cách xa tôi quá mới không đạt.
" Phong Phong cười nhạo.
Kiều Nhã Nguyễn uống nốt ngụm canh cuối cùng, sau đó chỉ vào đồng hồ trên tay mình, "Giờ là tám giờ bốn mươi lăm, tiết của anh vào buổi tối, xin lỗi, ban ngày là thời gian tự học của tôi, miễn tiếp.
" Kiều Nhã Nguyễn nói xong, bê khay đồ ăn xoay người đi thẳng.
"Kiều Nhã Nguyễn, tôi phát hiện ra trong bài thi ngoại khoa lần trước của cô, câu duy nhất cô làm sai là câu về tim, hơn nữa câu đó còn rất dễ nữa.
"Phong Phong vừa dứt lời, trước mắt Kiều Nhã Nguyễn bỗng hiện lên cảnh tượng một con dao sắc bén xuyên qua trái tim, thân thể cô run lên, bàn tay bưng chiếc khay ăn gần như đã lộ gân xanh.
Phong Phong đứng dậy, từ từ đến gần cô.
Kiều Nhã Nguyễn nghe tiếng bước chân phía sau, bàn tay đang siết chặt từ từ buông lỏng.
Lúc Phong Phong tiến tới, cô mỉm cười quay đầu lại, "Nếu môn nào cũng đạt điểm tuyệt đối thì người khác sẽ tự ti lắm, anh nói xem có đúng không.
" Kiều Nhã Nguyễn nói xong một lần nữa bỏ đi, đặt khay ăn ở vị trí quy định sau đó nhanh chóng rời khỏi canteen.
Phong Phong đứng tại chỗ, nhìn theo bóng lưng Kiều Nhã Nguyễn, đúng là một lý do hay ho.
Phong Phong cất bước đang định đi ra ngoài, di động trong túi đột nhiênvang lên, anh vươn tay lấy ra, là một tin nhắn.
[Phong Phong,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1187302/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.