Sở Ninh Dực nhìn sư tử nhỏ đang nũng nịu trước mặt mình liền giơ tay xoa đầu cô như đang xoa đầu một chú cún con.
Anh nghĩ cuộc đời này quá phức tạp rồi, nguyên nhân chủ yếu khiến anh chọn Thủy An Lạc cũng là vì cô ấy đơn giản."Thật ra thì...""Cốc cốc cốc..."Sở Ninh Dực còn chưa kịp nói xong thì cửa phòng bệnh lại bị gõ lần nữa.Anh quay đầu nhìn lại thì thấy người bước vào là Cố Thanh Trần."Có việc gì?"Cố Thanh Trần đưa tài liệu trong tay giao cho Sở Ninh Dực, sau đó mớikhinh khỉnh nói: "Em tới xem bà chị dâu khiến anh họ em đi làm ba tháng thì nghỉ mất nửa tháng lần này lại làm sao rồi?"Giọng điệu của cô sặc mùi mỉa mai.Vì Thủy An Lạc đang kéo chăn che kín mặt nên không thể thấy rõ được sắc mặt của cô, nhưng bàn tay đang nắm lấy chăn rõ ràng hơi cứng lại một chút.Sở Ninh Dực nhanh mắt nên không hề bỏ sót khoảnh khắc tay Thủy An Lạc siết lại.
Ánh mắt của anh trở nên u ám hơn, cúi đầu xem qua tài liệu rồi ký tên của mình vào, sau đó đưa lại cho Cố Thanh Trần."Em vẫn còn sống cơ à." Sở Ninh Dực nhàn nhạt nói một câu.Tối hôm qua Sở Ninh Dực đưa cả xe cho Lạc Hiện mượn rồi, thế mà không ngờ cô em họ của anh ngày hôm nay vẫn có tâm trạng phơi phới để mà đi làm.
Hơn nữa còn chạy tới đây trách móc cô vợ nhỏ nhà anh nữa chứ.Cố Thanh Trần cau mày lại: "Anh nói thế là có ý gì?"Sở Ninh Dực liếc Cố Thanh Trần một lượt từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1187418/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.