“Máy bận?” Thủy An Lạc nói xong thì để luôn máy điện thoại lên trên mặt bàn, đợi lát nữa rồi gọi lại sau vậy.Di động của Kiều Nhã Nguyễn quả thực là đang bận, bởi vì đã bị Phong Phong chiếm đóng.Kiều Nhã Nguyễn đem điện thoại di động ném trên giường, trên mặt thì đắp mặt nạ vừa xem tiểu thuyết, hoàn toàn không thèm quan tâm đến ai kia“Tôi nói này Rằng Mềm, em câm đấy à?” Ai kia rốt cuộc cũng bắt đầu trở nên nóng nảy.Kiều Nhã Nguyễn lạnh lùng nhìn di động của mình một cái, sau đó tiếp tục đọc tiểu thuyết.“Há mồm ra sẽ bị khí độc chui vào!” Kiều Nhã Nguyễn lật qua một trang khác, rề rà nói.“Răng Mềm, em đang làm gì thế?” Người đàn ông đầu bên kia cau mày.
Bên cạnh anh ta dường như có người nói chuyện, có thể thấy vẫn còn đang ở trường quay.“Nói chuyện với một con heo!” Kiều Nhã Nguyễn đầy thâm ý mà nói, có chút ghét bỏ.“Tôi nói này, chắc em ngứa da rồi đúng không.
Cứ cẩn thận tiểu gia về sẽ xử lý em đấy!” Phong Phong cười lạnh.“Ha, vậy bây giờ anh bay về luôn đi!” Kiều Nhã Nguyễn cười khẩy một cái sau đó dứt khoát cúp điện thoại.Cô chắc là điên mất rồi nên mới có thể nhận điện thoại của anh ta, lại còn nghe anh ta nói nhảm nhiều như vậy.Tân Nhạc cũng đang đắp mặt nạ, ngẩng lên nhìn Kiều Nhã Nguyễn vừa mới cúp máy: “Hai người yêu nhau thật đấy à?”“Ha, bà nghĩ tôi ngu chắc?” Kiều Nhã Nguyễn nói xong lại tiếp tục đọc tiểu thuyết của mình.Tân Nhạc hơi nhún vai, cách hai người này ở chung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1187620/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.