Ngay từ câu đầu tiên cô nàng thốt ra Thủy An Lạc đã ngẩn hết cả người rồi.Kiều Nhã Nguyễn nói: Có chuyện nào mà không phải Sở tổng nhà mày giúp mày đâu?Cô nhớ kỹ lúc đó, Sở Ninh Dực đang ở bên Viên Giai Di, thế nên đáng ra chuyện này thực ra đều phải do Anh Xinh Trai với Kiều Nhã Nguyễn làm chứ.“Chờ đã.” Thủy An Lạc đột nhiên nhìn về phía Kiều Nhã Nguyễn, “Cái gì gọi là có chuyện nào không giúp?”Có lẽ là bởi vì uống hơi nhiều nên Kiều Nhã Nguyễn không hề suy nghĩ mà bô bô ra hết, “Báo cáo chị mày không có quan hệ huyết thống với ba mày gì gì đó là do Sở tổng đưa cho tao, nhưng người ta không cho tao nói với mày.
Bằng chứng phạm tội của mẹ kế mày cũng là do người ta sai người điều tra rồi giao cho Anh Xinh Trai của mày đấy.
Người ta không nói, mày liền thật sự cho rằng tất cả những điều này đề là do Anh Xinh Trai nhà mày làm hết đấy à?”Cả người Thủy An Lạc cứng đờ, cô nhìn Kiều Nhã Nguyễn đang tựa vàongười mình, “Mày bảo, tất cả những chuyện đó đều là do anh ấy làm?”“Không thì ai, mẹ kế của mày ghê gớm thế cơ mà.
Mày tưởng tao thật sự có thể tóm được bằng chứng của bà ta chắc?” Kiều Nhã Nguyễn cười nhạo, một tay đặt lên vai cô: “Em gái à, người đàn ông như vậy qua thôn này là không còn nữa đâu.
Mày nói coi mày còn õng ẹo cái gì nữa.
Đáng ra lúc người ta nói tái hôn, mày phải lập tức lôi thẳng lên cục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1187636/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.