Thủy An Lạc nghĩ, quả nhiên là bởi vì chuyện này.“Thím Vu nói cô ấy có tới, nhưng lúc đấy em không ở nhà.” Thủy An Lạc cúi xuống ngồi gãi lông cho Hắc Long.Sở Ninh Dực dùng ngón tay gẩy gẩy túi đồ ăn vặt của cô, nhíu mày một cái nhưng cũng không nói gì.“Hôm nay em đi gặp Bạch Nhị rồi à?” Sở Ninh Dực đã biết còn cố hỏi.“Ờ...” Thủy An Lạc thản nhiên nói, “Nhưng mà không thành công.” Nói xong cô tiếp tục cúi đầu chơi với Hắc Long.“Bạch Nhị không đồng ý?” Sở Ninh Dực đỡ Tiểu Bảo Bối vịn vào chân mình đứng.“Em hắt nước vào người anh ta mất rồi.” Thủy An Lạc bình tĩnh nói, sau đó ngẩng lên thuật lại toàn bộ sự việc ngày hôm nay cho Sở Ninh Dực nghe.Mà kể xong cô lại nổi điên, “Sau đó em mới không kiềm chế được cầm luôn cốc cafe hắt thẳng vào anh ta.
Nói em cũng được, anh ta dựa vào cái gì mà nói Lão Phật gia chứ.
Anh ta tưởng tên Phong điên kia tốt đẹp lắm à? Đáng để Lão Phật gia phải quyến rũ chắc?”Sở Ninh Dực ngẩng đầu nhìn cô nàng đang chống nạnh đi tới đi lui trước mặt mình.
Tiểu Bảo Bối cũng ê ê a a học theo.“Thế là chuyện mời luật sư thất bại rồi hả?”Thủy An Lạc thở dài, cuối cùng nhìn anh gật đầu, “Em phải đi tìm người khác thôi.”Sở Ninh Dực nhìn cô ủ rũ cúi đầu liền nắm lấy tay cô, “Thời gian của em không còn nhiều đâu.”Thủy An Lạc gật đầu, cuối cùng có vẻ lại nghĩ đến chuyện gì đó, vội đi lấy túi của mình, sau đó lại chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1187968/chuong-921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.