Tết phải về nhà, chuyện này cũng không có gì là lạ cả.Nhưng vấn đề ở đây là, Hà Tiêu Nhiên vẫn luôn muốn họ về ở nhà chính, như vậy thì lần này trở về không chỉ đơn giản là về để ăn một cái Tết mừng năm mới nữa rồi.Thủy An Lạc hết cách cũng chỉ có thể dọn đồ rồi mang con và Hắc Long qua đó.Lần trước Hắc Long bị thương ở chân, nhưng vết thương do đạn gây ra nên sau khi khỏi rồi, chân phải của nó vẫn bị khập khiễng.Hà Tiêu Nhiên không thích nuôi động vật trong nhà.
Nhưng mà thân phận của Hắc Long có chút đặc biệt cho nên lúc Thủy An Lạc mang nó đến nhà chính thì Hà Tiêu Nhiên chỉ liếc qua một cái rồi cũng không nói gì nữa.Tiểu Bảo Bối được bà nội bế đi chơi.
Thím Vu thu dọn đồ đạc của Tiểu Bảo Bối rồi để vào phòng của Sở Ninh Dực.Lúc Thủy An Lạc kéo Hắc Long lên sân thượng mới phát hiện mẹ chồng cô đã sai người làm cho nó một cái ổ mới rồi.Thủy An Lạc ngồi xổm xuống xoa đầu Hắc Long: “Tạm thời mày ở đây nghỉ ngơi nhé.”Thật ra sân thượng ở đây tốt hơn ban công ở chung cư, vì nơi này ngập tràn ánh nắng.Hắc Long khẽ kêu lên một tiếng rồi hài lòng nằm trong cái ổ ấm áp.Thủy An Lạc đứng dậy, đúng lúc thím Vu đi tới đưa điện thoại cho cô.“Hình như là cô Kiều gọi.” Thím Vu nói.Thủy An Lạc thấy thím Vu nói như vậy liền vội vàng cầm lấy di động, cảm ơn bà một tiếng rồi nhận cuộc gọi: “Lão Phật Gia, mày phỏng vấn xong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1188102/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.