Thủy An Lạc càng nghe càng thấy khó chịu trong lòng, cho nên vẫn không mở miệng nói gì.
“Tao đang lái xe nên cúp máy đây, đừng lo cho tao, cứ coi như hôm nay ra cửa không xem lịch đi.
” Kiều Nhã Nguyễn nói xong liền cúp máy.
Thủy An Lạc nghe tiếng tút tút trong điện thoại, lại ngẩng đầu nhìn Sở Ninh Dực.
Sở Ninh Dực vươn tay ôm cô vào lòng, “Sao lại khóc rồi?”Cô đau lòng cho Lão Phật Gia nên nước mắt không kìm được mà tuôn rơi.
Mẹ của Phong Phong làm ầm ĩ lên như vậy, chắc sau này bọn họ càng khó khăn hơn, lại càng dễ mỗi người một nơi.
Sở Ninh Dực vẫn nhẹ nhàng vỗ vai Thủy An Lạc, xoa dịu tâm trạng của cô.
Còn Phong Phong, sau khi đưa mẹ mình ra khỏi đồn cảnh sát thì mặt đã đen xì.
“Phong Phong, con xem con ranh kia, đến cả mẹ con cũng dám đánh!” Phong phu nhân phẫn nộ nói.
Phong Phong bước tới cạnh xe, nghe mẹ mình nói vậy bỗng như đột nhiên bốc hỏa, đóng sầm cửa xe lại.
“Mẹ, mẹ làm gì ở đây thế?” Phong Phong tức giận nói.
Bản thân anh đã khó chịu vì hổ thẹn với Kiều Nhã Nguyễn lắm rồi, giờ lạigì nữa đây?Người mẹ tốt của anh rõ ràng lại chụp thêm cho anh một tội nữa.
Phong phu nhân bị con trai chất vấn, nhất thời cảm thấy ấm ức vô cùng.
“Con bị con hồ ly tinh kia mê hoặc rồi, giờ còn dám nói năng với mẹ như vậy đấy hả? Con ranh đó đánh mẹ con đấy, con có biết không?” Phong phu nhân không hề để ý đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1188114/chuong-1085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.