Lâm Dịch nghe tiếng, quay đầu lại. Bên trái các cô, một cô gái mặc áo đầm màu xanh biếc đang lôi kéo một cô gái khác, cao cao gầy gầy, mặc áo thun trắng quần jean đi tới, chỉ vài ba bước đã chạy đến trước mặt hai người họ.
Chương Thiển Ngữ có trí nhớ rất tốt, tuy không biết "Talia" nghĩa là gì, nhưng nàng vẫn nhớ lúc gặp người phiên nhân ở Nghiễm Châu, Lâm Dịch từng nói qua từ này, nên khi nghe có người gọi như vậy thì nàng cũng có phản xạ mà ngừng lại.
"Talia, lâu rồi không gặp bồ, nghỉ hè thế nào rồi?"
Lâm Dịch nhìn chằm chằm cô gái đang nói chuyện, chiều cao tầm 1m60, mái tóc màu nâu buông xõa, lọn tóc xoăn, lúc cười trên mặt có hai lúm đồng tiền nho nhỏ, mặt có chút mũm mĩm như con nít, xinh xắn đáng yêu.
"Tô Thanh Nghiên?" Cô có hơi không khẳng định, gọi to.
Phòng ký túc xá đại học của cô có sáu người, hai người này chính là bạn trọ của cô, Tô Thanh Nghiên và Ôn Văn, chỉ là vì 'lâu lắm' rồi nên cô có chút không nhớ rõ.
"Sao, mới một kỳ nghỉ không gặp đã không nhận ra tớ? Trước kia luôn gọi "Nghiên Nghiên," giờ sao gọi lạ hoắc như vậy nè." Cô nàng dẩu môi mở miệng, giả vờ dỗi nói.
Quả có chút không nhớ thật, trong lòng Lâm Dịch nghĩ, nhưng ngoài miệng lại nói, "Làm gì có, chỉ là gặp bồ nên ngạc nhiên mà."
Cô nhìn cô bạn đứng bên cạnh nãy giờ, chưa nói gì, nhìn cô ấy chào hỏi, "Văn Văn, đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-co-xuyen-kim/868933/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.