18
Chưa đầy một phút sau.
Tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.
Tôi giật mình, nép vào n.g.ự.c Kỷ Minh Thời.
"Kỷ Minh Thời… bên ngoài là xã hội đen sao?"
Anh thản nhiên đáp: "Không, là tình địch."
Anh đặt tôi xuống ghế sofa.
Ngay sau đó, tiếng gầm giận dữ vang lên từ bên ngoài.
"Kỷ Minh Thời! Mở cửa ngay! Mày còn là con người không hả?!"
Lần đầu tiên tôi nghe thấy Chu Nghiễn Thư mất kiểm soát như vậy.
Kỷ Minh Thời vẫn điềm nhiên như không.
Thái độ lười nhác nhưng lại mang vẻ đương nhiên.
"Cho dù có là cầm thú thì sao nào?"
Anh thản nhiên bước đến, mở cửa.
Cánh cửa vừa bật ra, một cú đ.ấ.m đã giáng thẳng vào mặt anh.
Chu Nghiễn Thư đè anh xuống đất, ra tay không chút lưu tình.
"Mày còn liêm sỉ không hả?! Ông đây đã ngứa mắt mày từ hồi cấp ba rồi!"
Kỷ Minh Thời nhanh chóng phản công.
Giọng anh lạnh băng: "Người không được yêu mới là kẻ thứ ba."
Tôi: ...
Trạng thái của tôi bây giờ giống hệt cụ ông trên tàu điện ngầm nhìn chằm chằm vào điện thoại.
Những người xung quanh nhanh chóng lao vào can ngăn.
Trong đó, người sốt sắng nhất là bạn thân của Kỷ Minh Thời… Chu Hạo.
Tôi bừng tỉnh khỏi cơn say.
Chu Hạo la lên: "Kỷ Minh Thời! Cậu làm kẻ thứ ba mà còn ngang ngược hơn chính thất luôn cơ á?!"
Thế là… Chu Hạo bị kéo vào trận ẩu đả, ăn trọn vài cú oan uổng.
Bỗng, tôi và Chu Hạo cùng lên tiếng.
"Anh trai, đừng đánh vào mặt anh ấy!"
"Đừng đánh vào mặt!"
Bốn người chúng tôi đều sững
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-dao-hoa/2708359/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.