Bách Phong Linh không đi Hoa Lư, người gấp rút nhất lại chính là Tề Nguyệt Dạ Thiên. Nửa tháng sau, Tề thái tử thế mà lại đích thân tới Thương Thịnh thành tìm nàng. Thế mà, lúc hắn gõ cửa Vân phủ xin tiếp kiến Mộng Điệp cô nương thì lại bị Dược Cao Lãng chặn lại không cho vào.
Dược Cao Lãng lạnh lùng nhìn hắc y nam nhân trước cửa, buông hai câu đuổi khách: "Hàn xá xập xệ, không thể mời Tề thái tử vào chơi được. Mời Tề thái tử đi cho."
Tề Nguyệt Dạ Thiên cúi đầu chắp tay: "Còn xin Dược công tử cho ta gặp Mộng Điệp cô nương. Chuyện này rất hệ trọng, mong rằng Dược công tử không vì chút lý do riêng mà làm ảnh hưởng tới việc lớn."
Dược Cao Lãng hừ lạnh: "Nữ nhân của tại hạ mà Tề thái tử cũng dám loan tin nói là nàng nhiều đêm cùng ngươi ân ái. Nếu hôm nay ta cho ngươi bước qua cánh cửa này, thì mặt mũi Dược gia ta sẽ vứt đi đâu đây?"
Tề Nguyệt Dạ Thiên mím môi làm ra quyết định: "Vậy đắc tội rồi."
Tề thái tử vừa nói vừa rút trường tiên bên hông ra quật về phía Dược Cao Lãng sừng sững đứng chắn phía trước. Dược Cao Lãng không né tránh mà dùng tay không bắt lấy trường tiên của hắn. Hai người quần ẩu, ám vệ của Ám Vân đường và hộ vệ của Tề quốc đứng bên cạnh chỉ biết toát mồ hôi chứ không dám xen vào. Hai người này đã mạnh như vậy, đâu có cần bọn họ đi theo bảo vệ cơ chứ.
Bách Phong Linh lúc này đang ngồi trong đình viện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-diep-ky-truyen/297105/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.