"Cô tới đây làm gì?" Cao Vinh nhíu mày.
"Em tới tìm anh." An Diêu Địch nói như vậy.
"Đừng nói giỡn." Cao Vinh thở dài, bước nhanh đến cạnh Tôn Duệ, "Đi thôi."
Cứ như vậy bị ngó lơ, An Diêu Địch lộ ra biểu tình không cam lòng và phẫn nộ: "Chờ đã, em từ rất xa chạy tới đây, anh cũng không có gì để nói với em sao?"
"Chúng ta còn cái gì tốt để nói?"
"Đúng vậy, còn gì để nói với cô nữa đâu?" Tôn Duệ lập tức đứng bên cạnh phụ hoạ. Lúc mới nhìn thấy An Diêu Địch, hắn có chút bối rối, lúc này mới phục hồi lại tinh thần.
An Diêu Địch quay đầu liếc mắt nhìn Tôn Duệ, rõ ràng không quá để ý tới hắn: "Cậu là ai? Hình như trước đây có gặp qua. Sao nào, cậu và Cao Vinh hiện tại rất thân thiết? Nhưng tôi nói một câu này, nhúng tay vào việc tư của người khác không phải thói quen tốt..."
Tôn Duệ khó chịu mà cười khan một tiếng: "Đương nhiên rất thân. Chúng tôi còn ở cùng nhau đấy!"
Nhìn khuôn mặt khiếp sợ không nói nên lời của An Diêu Địch, Tôn Duệ mới thấy hả giận.
Phản ứng đầu tiên của An Diêu Địch là có lẽ cô ta hiểu lầm, nhưng nhìn cái biểu tình diễu võ dương oai kia của Tôn Duệ lại chính là ý đó. Cô quay ra nhìn Cao Vinh, lại thấy anh cũng khong có vẻ mặt đặc biệt gì, hiển nhiên là đồng ý với Tôn Duệ. Cô ta nhất thời không thể tin nổi: "Anh, anh là gay sao? Không thể nào, trước... trước đây anh không như vậy..."
"Trước thì đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-ma-khong-duoc-cung-dung-cau-xin/809086/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.