Cơm Nắm được Cao Vinh trông một khoảng thời gian, càng ngày càng thân cận với anh, cọ cọ dụi dụi liếm liếm cực kỳ nhiệt tình. Cao Vinh tuy không ghét, nhưng vẫn có chút không chịu nổi phần nhiệt tình này...
"Mày ngừng một chút. Tầm hai ngày nữa chủ mày về rồi, lúc đó đi quấn cậu ta đi." Cao Vinh đẩy cái đầu lông xù của Cơm Nắm, tròng dây dắt lên cho nó.
Tiểu Hoa từ trong khe cửa lặng lẽ đi ra, cũng không tiến về phía trước, chỉ đứng ở cửa phòng cảnh giác nhìn Cơm Nắm. Đại khái là vì chênh lệch kích cỡ, mặc dù có địch ý nhưng Tiểu Hoa cũng không dám phát ra âm thanh biểu thị uy hiếp.
"Gâu!" Cơm Nắm trao đổi một tiếng với Tiểu Hoa.
Tiểu Hoa bị kinh sợ mà "vèo" một phát chạy về phòng
"Gâu gâu..." Cơm Nắm kéo dài âm cuối, ngẩng đầu nhìn Cao Vinh, trên mặt phảng phất như muốn nói "Tui đã làm gì nó đâu?"
Cao Vinh thở dài nói: "Mấy đứa bọn mày đều muốn thành tinh mà."
Cuộc sống như vầy kéo dài đến buổi tối thứ sáu, Cao Vinh rốt cục cũng chờ được tin tức của Tôn Duệ: "Tôi sắp lên máy bay rồi! Chắc thời gian bay cũng ngắn thôi... Oa, thậm chí còn có người nhận ra tôi trên đường này, chương trình còn chưa chiếu nữa đấy?"
"Muốn tôi lái xe tới đón cậu không? Dù sao tôi cũng không có chuyện gì làm." Cao Vinh liếc mắt nhìn thời gian, đứng dậy khỏi máy tính, quay quay cần cổ một chút.
Thấy đối phương nửa phút không trả lời, Cao Vinh nghĩ có lẽ người ta đã lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-ma-khong-duoc-cung-dung-cau-xin/809141/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.