Tạ Nghiễn quay về Sơ Vũ Hiên, vừa lúc tỳ nữ truyền thức ăn cuối cùng xách theo hộp đựng thức ăn ra cửa.
Nàng ta cúi người hành lễ với Tạ Nghiễn, rồi đi theo những người khác lui về gian bếp nhỏ.
Tiền ma ma là một trong những cung nữ theo hầu Lý Ngọc Chân khi xuất giá, xem như là người cũ trong Hầu phủ, Tạ Nghiễn từ nhỏ đã được bà ta chăm sóc, chủ tớ hết lòng tin tưởng nhau.
Bàn thức ăn này do Tiền ma ma đặc biệt chuẩn bị, trên bàn quả thật đều là những món Tạ Nghiễn thường thích ăn, chỉ là bên bàn nhiều thêm một gương mặt khiến hắn không vui vẻ.
Cố Niệm thấy hắn vào cửa, vội đứng dậy, lại lấy lòng mà mỉm cười với hắn, dáng vẻ dường như còn muốn nói chuyện với hắn.
Tạ Nghiễn chặn lời trước: “Ăn cơm.”
Nửa chữ bên miệng Cố Niệm còn chưa kịp bật ra, âm thanh đã bị bóp nghẹt trong cổ họng, vẻ mong đợi trên mặt nàng nhanh chóng tiêu tan, đành phải ngoan ngoãn ngồi đối diện Tạ Nghiễn, nhưng lại chần chừ mãi không dám động đũa.
Hai người im lặng ngồi đối diện một lát, Cố Niệm không biết phải làm sao.
Tạ Nghiễn liếc nàng một cái, nhìn ra sự lúng túng của nàng, im lặng đè tay áo nhấc đũa, mang tính tượng trưng gắp một miếng ngó sen giòn trong đĩa rau xào thập cẩm trước mặt.
Cố Niệm thấy vậy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới cầm lấy đũa.
Tiền ma ma và Tần Trọng Văn đứng hầu bên cạnh, ánh mắt hơi lay động, nhưng khó mà nhận ra.
Đợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-tinh-hoa-ly-tru-tru-dinh/2987017/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.