Chu Yến nhìn Tô Dục Chu, không khỏi muốn nói lại thôi.
Tết Thất Tịch là lễ tình nhân của nước Hoa Hạ, tặng quà đương nhiên là chuyện rất bình thường, nhưng tặng hoa…
Hình như toàn là Alpha tặng Omega thôi mà?
Nhưng nhìn nụ cười hạnh phúc của Tô Dục Chu, Chu Yến nghĩ lại. Bọn họ đang huấn luyện quân sự, dù Tô Dục Chu có muốn tặng thì cũng không đưa được nhỉ?
Vả lại, bạn trai Tô Dục Chu đang đi làm ở tập đoàn Túc Thị, chứng tỏ người ta lớn hơn Tô Dục Chu ít nhất 4 tuổi.
Quả nhiên là Omega lớn tuổi hơn sẽ chiều người yêu hơn?
Không chỉ chạy đến đại học S thăm Tô Dục Chu vào lễ Thất Tịch, mà còn chuẩn bị cả hoa lẫn quà. Lãng mạn không chịu nổi, ghen tị quá đi mất!
Chu Yến có hơi chua chua nghĩ thầm.
Tô Dục Chu đang ôm hoa hít hà, sau đó vươn tay định cầm cái túi trên mặt đất, nhưng Chu Yến đã giành trước, nhấc cái túi lên.
“Để tôi cầm cho.” Chu Yến nói.
Tô Dục Chu đang ôm bó hoa trong tay, đúng là không tiện lắm, thế nên cũng không từ chối.
Hai người cùng nhau lên tầng 7, vào phòng kí túc của Tô Dục Chu.
“Ông ngồi tạm đi.”
Tô Dục Chu nói rồi cầm bó hoa ra ban công, chuẩn bị tìm cái lọ c4m vào.
Chu Yến đặt túi đồ lên bàn, sau đó hâm mộ đánh giá phòng đôi. Diện tích của căn phòng này giống với phòng kí túc của bọn họ, nhưng phòng họ là sáu thằng chen lấn với nhau, chất đống đồ đạc của sáu con người, thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-be-a-ngot-ngao-nhu-vay-co-ai-ma-khong-yeu/1109206/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.