Có lẽ là bởi mình vô tình nhìn trộm bị người khác phát hiện, nhịp tim của Mục Đồng thoáng tăng nhanh.
Cậu nuốt nước bọt, hai tay vô thức nắm chặt quai cặp.
Giây tiếp theo, cậu nghe thấy một tiếng "bụp", căn phòng đang sáng đèn bỗng chìm vào bóng tối.
Cùng với đó là tiếng kêu hoảng hốt của Quý Nhuệ: "Ơ? Sao thế này? Cúp điện hả?"
Đợi cậu chàng la xong rồi nhìn qua phía cửa chính, thì mới phát hiện Dịch Nhiên đứng rành rành ở đó, bên cạnh anh có một người nữa, nhưng mặt người nọ bị sổ tay DM trong tay Dịch Nhiên che khuất, không thấy được rốt cuộc là ai.
Bị cắt ngang đột ngột, bầu không khí ngọt ngào mà khó khăn lắm cặp tình nhân mới khơi gợi lên được bị phá hỏng. Quý Nhuệ bĩu môi, hỏi với đôi phần bất mãn: "Anh, hồi nãy anh tắt đèn hả?"
Chân mày của Dịch Nhiên khẽ nhếch lên: "Nơi công cộng thì giữ chừng mực chút, muốn thân mật thì về nhà làm."
Nói xong, anh cũng không thèm chừa thời gian cho Quý Nhuệ trả lời mà kéo cổ tay Mục Đồng, dẫn cậu đi.
Mục Đồng vẫn giữ im lặng, sau khi vào phòng kiểu Âu, cậu kéo ghế ngồi xuống, giơ điện thoại lơ đễnh lướt lên lướt xuống trên màn hình chính, cố gắng che đậy vẻ xấu hổ của mình khi nãy.
"Vẫn đang nghĩ đến chuyện vừa rồi à?" Dịch Nhiên bất ngờ hỏi một câu.
Mục Đồng lắc đầu, sau đó lại gật đầu.
"Đừng để thằng nhóc đó làm em khó chịu." Hình như trong lời Dịch Nhiên có ẩn ý khác.
"Không... em chỉ, chỉ là..." Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-chut-ngot-ngao/1072525/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.