Rốt cuộc sự việc đã xảy ra thế nào, bản thân Dịch Nhiên cũng không rõ.
Anh cúi đầu nhìn Mỹ Mỹ đang ngồi xổm trước mặt mình, nhanh chóng sắp xếp lại ký ức tối qua trong đại não.
Vì nhóm khách hàng tăng lên liên tục, gần đây CR cũng mở rộng, đổi qua địa chỉ mới.
Tuần này, cả tiệm đều bận rộn chuyện di dời.
Chiều hôm qua, Dịch Nhiên lái xe về cửa tiệm cũ một chuyến, ban đầu anh định đóng gói kịch bản loại hộp đựng[1] trên kệ trưng bày trong sảnh chính để mang qua cửa tiệm mới.
Đồ đạc không quá nhiều, nhưng chẳng ngờ giữa đường lại phát sinh sự cố nhỏ.
Không biết một con mèo hoang lẻn vào tiệm từ lúc nào, Dịch Nhiên không phát hiện. Khi anh lại gần kệ hàng, vì bị dọa nên con mèo hoang đang nằm nghỉ trên đỉnh kệ bắt đầu chạy trốn khắp nơi.
Thoáng chốc, giữa cơn rối ren, cả kệ hàng chợt sụp xuống, đổ về trước, khung kim loại và mấy kịch bản loại hộp đựng nặng trịch đập ầm ầm lên người Dịch Nhiên.
Trước mắt tối đen, lúc tỉnh lại, anh nhận ra mình đang nằm trên giường bệnh trong bệnh viện.
Lão Mã và Lão Lôi thấy anh mở mắt thì ghé lại gần với vẻ mặt hoảng loạn, ân cần hỏi han: "Anh Nhiên, anh không sao chứ? Có thấy khó chịu ở đâu không?"
Trán hơi đau, Dịch Nhiên giơ tay chạm thử thì phát hiện bên trái trán có dán một miếng băng dày cộp.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-chut-ngot-ngao/281862/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.