“Nô tỳ tham kiến Lam phi nương nương, nương nương vạn phúc!” Tiến vào đại điện Lam Chiếu cung, Hàn Lăng cung kính hành lễ.
Lam phi từ trên giường ngồi dậy, mặt không chút thay đổi nhìn Hàn Lăng nói: “Nghe nói ngươi đã lượng thân (lấy số đo) cho hoàng thượng tại tẩm phòng của người?”
Hóa ra là vì chuyện này! Bất quá, nguồn tin của Lam phi cũng thật là lợi hại, so với đội ngũ paparazzi trong giới giải trí còn thần tốc hơn!
“Còn không mau trả lời bổn cung?”
“Bẩm nương nương, đúng vậy!” Hàn Lăng cố gắng duy trì thanh âm bình tĩnh.
“Ngươi thật to gan!” Lam phi nắm lấy cằm Hàn Lăng, làm nàng ngẩng mặt lên.
Đau! Lại còn thêm móng tay dài áp vào làn da non mịn làm Hàn Lăng cơ hồ kêu lên.
“Cũng không xem xem bản thân có bao nhiêu cân lượng, hoàng thượng là người ngươi có thể nhìn sao?” Lam phi giọng điệu bắt đầu thay đổi, lực ngón tay mạnh thêm.
“Bẩm… bẩm nương nương, tất cả đều là ý của hoàng thượng, không liên quan đến nô tỳ.”
“Hừ, sức tưởng tượng của ngươi thật phong phú. Ngươi cho rằng ngươi là ai? Hoàng thượng lại tốn tâm tư để ý ngươi sao?”
Trời ạ, đau quá! Nếu Lam phi còn tiếp tục như vậy, cằm nàng sẽ gãy mất. Hảo hán không sợ thiệt thòi trước mắt, Hàn Lăng nén đau bày ra thái độ thấp kém: “Nương nương xin thứ tội, nô tỳ vô tri, nô tỳ nói sai rồi. Nô tỳ thân phận thấp kém, huyết thống đê tiện, không dám có ý nghĩ không an phận với hoàng thượng. Chỉ có nương nương mới là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-an-sung/1515269/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.