Má ơi, chú Hoắc cũng có súng!
Là một khẩu súng vô cùng xinh đẹp.
Những người này là ai a,tại sao đi ăn điểm tâm cũng mang theo súng
Hoắc Phi Đoạt nhìn cũng không nhìn, dựa vào âm thanh, giơ tay bắn ra mấy phát súng, chính xác trán đối phương.
Tất cả đều chết ngay lập tức!
Cuộc đấu, kết thúc trong nháy mắt.
"Anh hai!" A Trung đã chạy tới.
"Tôi không sao." Ngay khi Hoắc Phi Đoạt nói, vừa cất súng vào, cúi đầu quan sát Ngũ Y Y.
"Anh hai, tất cả đã chết, không còn một người sống sót, nhưng xem ra tất cả đều là người của Long Môn...." A Trung còn muốn nói thêm, lại thấy Hoắc Phi Đoạt giơ tay ngăn cản, lập tức im lặng.
"Dọn sạch hiện trường." Hoắc Phi Đoạt từ trước tới nay đều nói chuyện ngắn gọn dứt khoát.
"Dạ!"
Ngũ Y Y nhịn không được cả người run râỷ, cho đến khi Hoắc Phi Đoạt ngồi xuống đối diện cô hỏi cô mấy câu cô mới bình tĩnh trở lại.
"Tai em như thế nào?"
"Tai, tai?" Hỏi tai làm gì? Ngũ Y Y mở to mắt mênh mông sương mù, khó hiểu nhìn Hoắc Phi Đoạt.
Chú Hoắc nhìn gần, lại càng nghiêng nước nghiêng thành mà!
Làn da thật đẹp, một chút mụn cũng không có.
Môi mềm như nước, nếu hôn có lẽ vô cùng thoải mái.
Ngón tay Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng nhéo nhéo vành tai Ngũ Y Y, cảm xúc ấm áp làm toàn thân như bị điện giật, "Hỏi em đó, tai có bị ù không."
"À, không, không có." Ngũ Y Y phát hiện, khi cô đối mặt với ông chú này lại biến thành ngây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2133326/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.