Ngũ Nhân Tâm nhất thời trên khuôn mặt lộ vẻ sợ hãi.
Hừ, cô đoán đnúng rồi, hộp trang sức xem ra là do ba con heo này trộm rồi bỏ vào phòng cô giá họa đây mà, nhìn vẻ mặt của Ngũ Nhân Tâm giông như nhìn thấy quỷ thì biết.
Ngũ Y Y bỏ qua Ngũ Nhân Tâm, tiêu sái đi xuống lầu.
Ngũ Nhân Tâm hồi lâu mới phản ứng lại, bấu chặt tay váo thành cầu thang, chối, “ Mày noi lung tung cái gì hả? Ai nói chúng ta có liên quan? Chuyện chính mày làm không dám nhận còn muốn đổ lỗi cho người khác sao?”
Trong giọng nói không giấu được vẻ sợ hãi.
Ngũ Nhân Aí đang ở dưới lầu ăn sáng, lạnh lùng nhìn Ngũ Y Y một cái, liền không thèm nhìn nữa, trực tiếp bỏ qua Ngũ Y Y.
Ngũ Nhân Lệ cũng đang ăn sáng, nhìn thấy khí thế lãnh khốc của Ngũ Y Y, lại liếc trộm về phía chị cả, bị dọa sợ vội vả cúi xuống ăn cơm.
Má ơi, tại sao Ngũ Y Y có ánh mắt dọa người như vậy, thật độc ác?
“Dì Trương, đem điểm tâm mang lên cho tôi”
Ngũ Y Y ngồi trước bàn ăn cố ý lơn tiếng kêu.
“Tới rối Tứ tiểu thư, điểm tâm của cô” Dì Trương ngày hôm qua bị dọa sợ, làm sao còn dám lên mặt với Ngũ Y Y, nhanh chóng mang điểm tâm lên.
Ngũ Y Y ai cũng không thèm nhìn, chăm chú ăn đồ ăn của mình.
Nhất định phải đem mình nuôi tráng tráng kiện kiện, mới có thể nhanh lớn lên.
Ngũ Nhân Tâm vừa ngồi xuống, bên ngoài liền có tiếng xe ngừng trước nhà,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2133440/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.