"Đáng chết! Tên tiểu tử cậu định đụng chết tôi à!"
Ngũ Y Y đầu bị đụng vào kính chắn gió, mặt mày bị vặn vẹo biến dạng, giống cái bánh mì lớn.
Chỉ biết tên tiểu tử Hàn Giang Đình này làm việc không đáng tin....
Không thể tưởng tượng được không đáng tin đến mức này.
"Y Y! Đừng gào thét nữa! Cậu mau nhìn phía trước đi, phía trước, trước cổng trường học đó!"
Đầu óc Hàn Giang Đình đều ong ong, bởi vì kích động mà giọng nói lớn đến dọa người, lỗ tai Ngũ Y Y bị cậu ta làm cho chấn động ong ong cả lên.
Ngũ Y Y trợn tròn mắt, liếc nhìn phía trước.
Ách.... Ngũ Y Y bỗng chốc ngây dại.
Bình thường trước cổng trường rất ít người ra vào, hiện tại bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, hai hàng vệ sĩ mặc áo đen đứng đầy cổng trường.
Chặn đường trước cổng trường.
Phía trước là một chiếc xe xa hoa.
Biển số xe này, thân xe bóng loáng, Ngũ Y Y nhìn một cái có thể biết là ai.
Ngoại trừ Hoắc Phi Đoạt lái loại xe xa hoa này thì còn có thể là ai?
Ngũ Y Y nhìn trước mắt đều trợn mắt há hốc mồm.
"Đúng, đúng là Hoắc lão đại nhà cậu không?"
Hàn Giang Đình dụi dụi mắt.
"Ai, nhà ai a! Anh ta không phải là vật sở hữu của mình, chạy nhanh chút, Hàn Giang Đình chết tiệt kia, cậu còn thất thần làm cái gì, nhanh chóng quay đầu chạy đi."
"Chạy, không phải chúng ta đi học sao?"
"Còn học cái rắm gì, trước tiên chạy thoát rồi hãy nói!"
"A, nha, tuân lệnh!"
Hàn Giang Đình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2134118/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.