Ngũ Y Y giơ quả đấm lên, "Muốn ăn đòn phải không! Anh đừng cho là cô gái nào ở trường cũng được hoan nghênh! Dung mạo em rất tồi tệ!"
Hoắc Phi Đoạt nhe răng cười, "Bình thường thôi, không tính là tệ, mùi vị cũng không tệ lắm. Cởi quần áo ra dễ nhìn hơn nhiều." Nói xong, ánh mắt liền dừng trên ngực cô.
Ngũ Y Y nheo mắt lại, "Hừ! Đại Sắc Quỷ! Đi thôi!"
Ngũ Y Y xuống xe, chạy vào trường.
Hoắc Phi Đoạt hạ cửa sổ xe xuống, cất giọng, "Nhớ xin nghỉ ngày mai, chúng ta sẽ ra nước ngoài kết hôn!"
A. . . . . . Tất cả người nghe thấy đều hét chói tai. Ngũ Y Y muốn kết hôn sao? Mới đại học năm nhất đã kết hôn sao?
Ngũ Y Y giận đến phát điên.
Anh cố ý đây mà! Hoắc Phi Đoạt cười, nghênh ngang lái xe rời đi, để lại một cô bé cười nhạt giải thích với bạn học: "Đùa thôi, chỉ là đùa thôi, không phải thật đâu."
Ngũ Y Y học hết một tiết liền đi xuống lầu, đang chuẩn bị đến lớp khác thì đụng phải một người.
"A!" Ngũ Y Y ngẩng đầu lên nhìn, hoảng sợ.
"Tiêu Lạc?"
Cả người Tiêu Lạc tỏa ra khí lạnh, đứng đó giống như một bức tượng điêu khắc tuyệt đẹp. Rất nhiều nữ sinh đi qua người anh ta đều si mê nhìn lại.
"Đi theo anh!" Tiêu Lạc bắt được tay Ngũ Y Y, kéo cô đi.
"A, anh làm gì vậy, có gì thì nói ở đây đi, buông tôi ra!" Một lúc sau Ngũ Y Y mới hiểu ra, giãy cánh tay.
Rốt cuộc, hai người đi tới một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2134183/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.