Tuy Nguyễn Lâm Tịch đối mặt với Hoắc Phi Đoạt thành cái dạng này nhưng, nhưng cô ta lại tuyệt không lùi bước.
Đó là bởi vì trong lòng cô ta còn có một người, một người cần cô dùng hết sức lục mới có thể cứu ra ngoài,
Cô biết, có lẽ cũng không trông mong mình làm gì, điều khó khăn để đi vào trái tim người kia, nhưng cô không quan tâm, có thể vì người mình yêu làm một việc, chính là dự tính ban đầu của cô.
Hoắc Phi Đoạt nghe thấy lời cô ta, sự tức giận trong lòng tăng lên. Anh là ai chứ, lợi dụng với không lợi dụng đối với anh đúng là chuyện thường như cơm bửa.
Nhưng anh không bao giờ chấp nhận có người lừa gạt tình cảm của Ngũ Y Y. Tuyệt đối không thể!
"Cô mau mở cửa ra, lão gia hỏa Âu Dương Chấn Đình kia đang ở đâu?"
Tuy Hoắc Phi Đoạt rất tức giận, nhưng anh vẫn chưa bao giờ ra tay đối với con gái.
"Nhưng mà cửa ải của tôi, chỉ sợ là anh cũng không gặp được ai!"
Nguyễn Lâm Tịch hung dữ nói, tay của cô ta đã để sau lưng, cầm vũ khí của cô ta.
"Tôi không ra tay đối với con gái, cô........."
Hoắc Phi Đoạt còn chưa nói hết, Nguyễn Lâm Tịch liền một bước lao đến.
Phản ứng của Nguyễn Lâm Tịch bất ngờ nhanh nhẹn, rút con dao ở sau lưng ra rồi lao về phía Hoắc Phi Đoạt.
Hoắc Phi Đoạt không chút lo lắng, hai cánh tay dài thoải mái mở ra, hai cây súng lục đã nằm trong tay.
Trong chớp mắt Nguyễn Lâm Tịch đã xông đến gần, trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2134487/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.