Làm một “người vợ” thật tốt biết quan tâm chăm sóc, Giản Mạt cảm thấy mình phải tự giác đến câu dẫn người đàn ông đang bận rộn kia một chút mới được.
Không còn cách nào, ở trứơc mặt người khác khí chất của Cố Bắc Thần rất xuất sắc lạnh lùng nhìn người bằng nửa con mắt, lúc không có ai chính là một ác thú mười phần, là cầm thú với sức chiến đấu bốc lửa.
Nếu anh ở nhà, mà cô lại đi ngủ trước, hậu quả chờ đón chính là bị anh trực tiếp làm tỉnh, sau đó cả đêm cũng đừng nghĩ đến chuyện ngủ.
Cố Bắc Thần đang họp hội nghị qua video, sau khi nghe được tiếng gõ cửa, liếc mắt nhìn về phía người trong video nói: “Còn lại để Tô San tiếp tục, ngày mai tôi muốn nhìn thấy bản kế hoạch.” Dứt lời, khi Giản Mạt đẩy cửa vào anh đã tắt video.
Giản Mạt vừa tắm rửa xong, tóc khô được một nửa, mặc váy ngủ bằng vải bông, cả người không giống với lúc trang điểm lạnh lùng, lộ ra gương mặt thanh tú như đóa hoa sen nhẹ nhành hé nở trên mặt nước.
Ánh mắt của Cố Bắc Thần sâu thẳm, đối với người phụ nữ này, thân thể anh có thể có phản ứng ngay lập tức...
“Khuya lắm rồi đấy, còn chưa ngủ sao?” Giản Mạt đi tới, trực tiếp ngồi lên đùi Cố Bắc Thần, cánh tay rất tự nhiên ôm lấy cổ anh.
“Thế nào, muốn?” Cố Bắc Thần nhẹ nhàng ngửi mùi hương trên người cô.
Giản Mạt cười tươi như hoa, mi mắt chớp chớp nhìn Cố Bắc Thần, khiến nhìn không ra lúc này cô có mấy phần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-nguy-hiem-co-vo-dat-gia-cua-chu-tich/799387/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.