Yến Hàng thực sự rất hiếm khi khóc, so với cậu chẳng có chuyện gì lớn cũng đã cay mũi, Sơ Nhất cảm thấy Yến Hàng rất kiên cường, chú Yến là lão hồ ly bất động thanh sắc, thì Yến Hàng là tiểu hồ ly đặc biệt kiên cường.
Có vài lần hắn không khống chế được tâm tình mà bật khóc Sơ Nhất mới cảm thấy Yến Hàng không thực sự mạnh mẽ như những gì bình thường hắn thể hiện ra bên ngoài.
Chỉ là hắn rất giỏi che giấu cảm xúc mà thôi.
Sơ Nhất ngồi xổm trước bia mộ, bốn phía yên tĩnh, thảng có tiếng chim hót, hoặc tiếng loài côn trùng nào đó kêu vang.
Ngoại trừ những thứ đó ra một chút âm thanh khác cũng không có, thậm chí không nghe được tiếng Yến Hàng khóc.
Nhưng tay cậu đang đặt trên lưng Yến Hàng có thể cảm nhận được, quả thật Yến Hàng đang khóc.
Một chút tiếng động cũng không có.
Cứ như vậy ngồi dưới đất ôm đầu gối, chôn mặt vào cánh tay.
Sơ Nhất không hiểu được cảm xúc của Yến Hàng ngay lúc này, cậu chỉ có thể suy đoán.
Dù sao cậu với bố Sơ cũng không có tình cảm sâu đậm như thế, lúc biết tin bố Sơ bị bắt cậu cũng có hơi cay mũi, nhưng nhiều hơn là cậu muốn biết tại sao.
Yến Hàng lại khác, Yến Hàng và chú Yến luôn luôn ở bên cạnh nhau, tuy rằng chỗ ở không cố định, không có một căn nhà truyền thống đúng nghĩa, nhưng Yến Hàng đã từng nói, nhà không chỉ là tên gọi, mà là tình cảm giữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dong-tien-xu/2398383/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.