Chó nhớn rất hung hăng, động tác cũng hung hăng, tuy bốn phía rất mờ ảo nhưng dù sao vẫn là nơi công cộng, Sơ Nhất gặm hai miếng rồi tỉnh táo lại, lau miệng, uống một ngụm nước xoài.
Yến Hàng vươn tay cầm lấy ly rượu, lúc đặt ly xuống bên cạnh bỗng truyền đến tiếng nói, âm thanh không tính là quá lớn nhưng giữa bầu không khí yên tĩnh như thế này vẫn có thể khiến người ta nghe được rõ rõ ràng ràng.
"Thật buồn nôn."
Yến Hàng vừa đặt cốc xuống, nghe thấy câu này tay liền khựng lại giữa không trung một phút chốc.
Phản ứng đầu tiên của hắn là liếc mắt nhìn Sơ Nhất.
Sơ Nhất vẫn đang cầm cốc nước xoài, từ từ ngồi xuống.
Tiếng nói câu này là giọng nữ, nghe phương hướng phát ra âm thanh thì chính là đôi tình nhân trẻ ngồi chếch phía sau Sơ Nhất.
"Thôi." Chàng trai kia thấp giọng nói một câu.
"Thôi cái gì mà thôi," cô gái vẫn nói không to không nhỏ, "Đây là sân khấu công cộng của bọn họ chắc!"
"Đổi bàn khác đi," chàng trai nói, "Nhắm mắt làm ngơ."
"Dựa vào đâu mà chúng ra phải đổi," cô gái không vui vẻ gì, "Có đổi cũng phải là bọn họ đổi, đây chẳng phải gay bar, chưa đuổi cổ bọn họ cút ra ngoài là tốt lắm rồi."
"Nói nhỏ một chút đi." Chàng trai nói.
"Tại sao phải nói nhỏ," cô gái lên giọng, vẫy vẫy tay, "Phục vụ."
Yến Hàng nhìn Sơ Nhất, hắn hơi lo lắng Sơ Nhất sẽ không chịu nổi.
Thế mà nhìn Sơ Nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dong-tien-xu/2398391/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.