Phó Chân thập phần hối hận vì vừa rồi đã quay đầu lại để nhìn Đường Loan Loan, thế cho nên tâm tình tốt của hôm nay lập tức biến mất sạch sẽ.
Mà tâm tình của Đường Loan Loan cũng không tốt hơn tí nào.
Lúc ấy khi huynh đệ Lưu gia bắt cóc Phó Chân, sau gọi điện cho Phó Kiến Sâm đòi tiền, nàng đã lén đưa số điện thoại của họ vào danh sách đen của số di động Phó Kiến Sâm, sau lại phái người điều tra, xác định Phó Chân thật sự bị bắt cóc, mà không phải dùng phương thức này đòi tiền Phó Kiến Sâm.
Đường Loan Loan nhớ đến trên người Phó Chân còn có bản quyền của Sa Châu ký sự, chỉ cần hắn chết, nàng liền có thể quang minh chính đại đi biểu diễn Sa Châu ký sự, sẽ không lo có người biết nàng chưa mua bản quyền của bộ anime này, hơn nữa hắn còn sống cũng là chịu khổ, chẳng qua mình chỉ giúp hắn giải thoát sớm thôi.
Huynh đệ Lưu gia lúc nhận được điện thoại của Đường Loan Loan còn cho rằng người Phó gia có chút lương tâm, không nghĩ tới Đường Loan Loan gọi bọn họ nói đem Phó Chân giết chết, dù sao bọn họ cũng không có ý định để Phó Chân sống, hiện tại còn có thể lấy được một khối tiền dại gì mà không làm.
Chỉ là khi bọn hắn quay lại rừng một lần nữa, lại phát hiện không thấy Phó Chân đâu, vì muốn lấy được số tiền trong tay Đường Loan Loan, bọn họ vẫn nói cho Đường Loan Loan là Phó Chân đã chết.
Bất quá không giống với tưởng tượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-giac-ngu-day-ta-mang-thai/2216078/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.