Một tiếng rồng ngâm, Trường kiếm của Trác Vũ Hiền rút ra khỏi vỏ, ban đầu kiếm quang không lóa mắt, nhưng thấy cổ tay ông ta rung lên một cái, bất ngờ rạch về phía trước mặt Liễu Ý. Liễu Ý vốn cúi đầu đứng yên, không chờ lưỡi kiếm tới gần, đột nhiên ngẩng đầu, tay phải vẽ ra một hình vòng cung, tràng hạt trong tay quấn lấy thân kiếm, hô một tiếng rồi đánh về cổ tay Trác Vũ Hiền.
Những viên tràng hạt kia phát ra vầng sáng màu tím đen, lưỡi kiếm của Trác Vũ Hiền quét qua, kiếm thế vốn đánh thẳng nay đột nhiên biến hóa kì lạ, mỗi phân mỗi tấc đều phát ra quang ảnh huyền ảo, phút chốc đã đánh bay tràng hạt Liễu Ý đang cầm lên trời. Liễu Ý phất tay áo xuất chưởng, tràng hạt nảy lên hơi rung động, gào thét bay khắp bốn phương tám hướng. Trác Vũ Hiền phi người phóng kiếm, từng đường kiếm rạch trên không trung xung quanh Liễu Ý. Lúc này những viên tràng hạt kia đập lên kiếm, nghe tiếng hạt nứt vỡ liên tiếp, tràng hạt đã bị kiếm khí đánh nát, hóa thành những mảnh vụn bay đầy.
Hai tay Liễu Ý mở rộng, ống tay áo phất gió, tiến gần tới một bước, tay trái vẫn chắp trước ngực, ngón tay phải như mũi đao, đâm thẳng về phía Trác Vũ Hiền. Lúc này tầm mắt của Trác Vũ Hiền bị những mảnh vụn của hạt gỗ kia quấy nhiễu, thế nhưng không hề có ý lùi lại ra sau, Trường kiếm trong tay gào thét, ngàn vạn quang ảnh như quy làm một, thành một thế dài vô tận xuyên qua trước người. Một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ho-sen-xanh-doi-trang-len/1850090/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.