TIẾT TỬ – ĐÊM TỐI LỬA CHÁY RỰC ĐẤT TRỜI
Gió bắc lạnh thấu xương, từ sáng sớm đã bắt đầu rít gào, cả rừng cây héo úa. Đằng xa, mây đen mù mịt, từ từ tích tụ không ngừng, giăng kín cả bầu trời.
Ở rặng núi xa xa thấp thoáng một miếu thờ, tiếng chuông mơ mơ hồ hồ vang vọng, trong không khí tĩnh lặng đến nghẹt thở, như phảng phất thêm vài phần mênh mang mịt mờ.
Cách ngôi chùa ấy không xa là một rừng tùng rậm rạp. Bấy giờ, trong rừng có một căn phòng nhỏ đóng cửa kín mít. Trong căn phòng tối mù kia, bà vú già sốt ruột đứng bên cạnh, nhìn cô gái đang nằm trên giường. Cô ta đang có thai, hiện nằm nghiêng người, trán và gáy mướt đẫm mồ hô, tóc tai tán loạn bết vào má, tay bám chặt mép giường, ráng chịu đựng không rên một tiếng nào.
“Tiểu thư, cứ vậy sẽ có chuyện mất! Tôi xin cô, xin cô để tôi đi tìm thầy thuốc tới đi mà!” Vú già vừa nói vừa run rẩy nắm lấy bàn tay lạnh băng của cô gái kia.
Cô ta cắn chặt răng, ngẩng đầu nói: “Nếu bà đi tìm người, tôi sẽ tự sát ngay tại trước mặt bà!”
Vú già kinh hoảng quỳ sụp xuống đất, “Vậy thì vú thật sự không biết làm sao hết… Tiểu thư, chỉ cần tôi không nói thì thầy thuốc sẽ không biết lai lịch của chúng ta đâu.”
“Sẽ không… sẽ không…” Cô gái đau đớn đè bụng mình lại, trên mu bàn tay nổi đầy gân xanh, mặt trắng bệch như tờ giấy, “Không phải tôi đã uống chén thuốc phá thai đó một lần rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ho-sen-xanh-doi-trang-len/1850316/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.