Dịch Tuyết Phùng sửng sốt nửa ngày, mờ mịt hỏi lại: "Hợp tịch?"
Đột nhiên hắn không kịp phản ứng hợp tịch rốt cuộc là cái quái gì, đầu óc trống rỗng, chỉ có thể ngẩn ngơ nhìn Ninh Ngu.
Ninh Ngu thấy đối phương không tỏ thái độ gì, còn tưởng rằng hắn chưa nguôi giận, suy nghĩ một chút, mới nói: "Tuyết Phùng, ta sai rồi."
Ninh Ngu hiếm khi chủ động nhận sai một lần, Dịch Tuyết Phùng gần như men theo bản năng hỏi ngược lại: "Sai chỗ nào?"
Ninh Ngu còn nhớ câu kia của Thiết Vân, ngoan ngoãn lặp lại: "Không nên đánh ngươi."
Dịch Tuyết Phùng vốn không để mấy cái đánh lòng bàn tay đó trong lòng, hơn nữa Thu Mãn Khê cũng đã giúp hắn hả giận, tất nhiên sẽ không vì cái này mà tức giận, hắn tỉ mỉ suy nghĩ một chút, Ninh Ngu trừ lúc trước đã thoáng nhận ra hắn còn dùng thủ đoạn điên cuồng thăm dò, hình như cũng không làm ra chuyện gì không thể tha thứ.
"Ngươi đánh trả đi." Ninh Ngu hóa Anh Túc kiếm thành giới xích nhét vào tay Dịch Tuyết Phùng, nắm tay hắn tạo thành thế đánh lòng bàn tay mình.
Dịch Tuyết Phùng chưa bao giờ đánh Ninh Ngu, thấy dáng vẻ y nghiêm túc như vậy, cũng nổi lên chút tâm tư, siết chặt Anh Túc trong tay định đánh y mấy cái cho hả giận.
Chỉ là hắn còn chưa ra tay, Ninh Ngu đã rào trước: "Ngươi đánh ta xong liền nguôi giận, nguôi giận rồi có phải muốn hợp tịch cùng ta không?"
Dịch Tuyết Phùng: "..."
Tay Dịch Tuyết Phùng ngừng lại giữa không trung, không còn lòng dạ nào mà đánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-minh-ta-my-le/404583/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.