Tiêu Nhã kỳ chuẩn bị xong hết, thì Vương An Nguyên quấn 1 cái khăn chỉ che thứ cần che bước ra.
Để lộ vòm ngực và cơ bắp săn chắc của thanh niên trẻ.
Anh thấy Tiêu Nhã kỳ ngồi khoanh chân.
tay còn nạp đạn vào mấy cây súng cầm tay.
Vẻ mặt nghiêm túc nhưng không có sát khí.
Cô chĩa cây súng về phía của Vương An Nguyên cười nói.
_" Vương An Nguyên.
Đây là nhà tôi còn có Vương Tâm Lan ở nữa.
Đề nghị cậu lần sau ăn mặc xong rồi mới bước ra.
Với thân hình của cậu mà muốn sắc dụ tôi thì cậu vẫn còn chưa đủ.....!".
Tiêu Nhã kỳ cười nói rồi thu hồi cây súng lại.
Lấy khăn ra lau sáng bóng 2 cây dao găm sắt nhọn.
_" Tôi sắc dụ ai cũng không thèm sắc dụ cô đâu Tiêu Ác Ma.
Đúng là nằm mộng ban ngày.
Vương An nguyên tôi còn trẻ phơi phới.
Bao nhiêu cô gái chết lên chết xuống vì tôi.
Tôi mới không thèm người phụ nữ mà chẳng có 1 chút hương vị phụ nữ như cô đâu.
Cô đó cứ như đàn ông vậy.
Cô cứ nằm mơ đi trong mơ cũng không có được tôi đâu ".
Vương An Nguyên không vui nói.
_" Vào thay đồ nhanh đi.
Cậu nói nhiều quá.
Nếu không phải gu của nhau nói nhiều mà làm gì.
Tôi không thích Flowers Men....!".
Tiêu Nhã kỳ cười nói.
_" ưm....!Tôi là Flowers Men đó thì sao.
Hừ.......".
Vương An nguyên chu miệng nói.
Anh đi vào phòng còn đóng cửa mạnh 1 cái.
" RẦM .......".
_ Tiêu Nhã kỳ mỉm cười.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-minh-toi-chap-het/555978/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.