Hàn Thần cả người rung lên.
Hít vào 1 hơi thật dài rồi mới cầm tách cà phê sữa lên.
Tách cà phê sữa nóng mới được pha xong còn tỏa hương thơm ngào ngạt.
Triệu Tử Long bí mật giơ 1 ngón tay lên thầm khen Hàn Thần can đảm.
Chức trưởng nhóm này chắc phải giao lại cho Hàn Thần làm rồi.
Thấy cái tay Hàn Thần rung quá.
Triệu Tử Long nhanh chóng giúp anh cầm tách cà phê rồi đưa cho Tiêu Nhã kỳ cười nói.
" Giáo sư Tiêu....!cà phê của cô đây.
Hôm nay tâm trạng của tôi thật tốt.
Hay tôi làm bài thơ về cà phê tặng cô nha ".
Tiêu Nhã kỳ không cầm lấy tách cà phê liền mà mỉm cười nhìn Triệu Tử Long.
Cô ráng ép xuống lửa giận rồi mỉm cười nói.
" hiếm thấy Triệu Tử Long Cậu nổi hứng lên làm thơ.
Được vậy làm 1 bài thử xem ".
Nhìn cái bản mặt đẹp trai của Triệu Tử Long đang cười giang manh như hồ ly.
Tiêu Nhã kỳ chỉ muốn tặng cho vài chiếc dép tán vào mặt cho bỏ ghét.
Triệu Tử Long cố ý muốn làm thơ này nọ là để đánh lạc hướng không để cho Tiêu Nhã kỳ biết âm mưu của bọn anh.
Có điều anh quên mất 1 câu là khi làm chuyện gì trái với lương tâm thì càng bôi càng đen.
Càng dấu càng lòi ra.
Cứ nghĩ đến Tiêu Nhã kỳ ngây thơ mà uống cạn tách cà phê thì anh lại không nhìn được mà cười như điên trong lòng.
Hàn Thần thì giờ chỉ chấp tay lại cầu nguyện cho tách cà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-minh-toi-chap-het/556003/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.