_" Tiêu Nhã kỳ.....!Cô nói phải giữ lời đó.
Bạch Thiên Tuyệt tôi không phải 1 người chỉ biết nói suông.
Tiêu Nhã kỳ.
Ngày mà tôi đem sợi dây chuyền kim cương tới Sẽ là ngày mà Bạch Thiên Tuyệt tôi cầu hôn cô ".
Bạch Thiên Tuyệt ánh mắt kiên định nói.
Anh lâu vết máu ở khóe miệng vì bị cô đấm rồi nhìn cô chằm chằm.
Anh không muốn bỏ qua phản ứng nào của cô.
_" Được....!ngày mà cậu tay trắng mà có thể làm đủ tiền mua sợi dây chuyền kim cương đó thì tôi chấp nhận cho cậu 1 cơ hội.
Tiêu Nhã kỳ tôi nói 1 là 1 ".
Cô suy nghĩ 1 chút rồi nói.
Sở dĩ cô đồng ý là vì nhiệm vụ bảo vệ Vương An Nguyên của cô sắp hoàn thành.
Để đến lúc anh làm đủ tiền mua sợi dây chuyền đó thì cô đã không biết ở phương trời nào rồi.
Thấy anh như vậy cô cũng không dám nói thẳng sợ đập tắt đi nhiệt huyết của anh.
Bạch Thiên Tuyệt nghe Tiêu Nhã kỳ nói vậy thì mỉm cười.
_" BENG.........".
Tiếng cửa kính phòng cô bị vỡ nát.
Bạch Thiên Tuyệt và Tiêu Nhã kỳ nghe tiếng động thì quay lại.
Vương An Nguyên đứng đó khóe mắt đỏ ửng, hơi thở của anh hoàn toàn mất khống chế.
Tay anh bị mảnh vỡ của kính đâm vào tay, máu từ tay của anh chảy nhỏ từng giọt xuống nền nhà chói mắt.
Nhưng giờ anh thấy cảm giác đau ở tay chẳng bằng 1 góc tim anh bây giờ.
Vương An nguyên không nói gì chỉ nhìn 2 người 1 cái rồi xoay người bước đi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-minh-toi-chap-het/556071/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.