__" Đi rồi biết ".
Anh cười thần bí nói rồi nằm tay cô kéo đi.
_" Nè....!Chúng ta vừa quen biết.
Anh cũng mới gặp tôi thì níu níu kéo kéo làm cái gì.
Tôi với anh quen thân lắm sao ".
Tiêu Nhã kỳ kéo tay ra khỏi tay anh nói.
_ Nghe vậy Williams cười nói.
" Nhã kỳ à...!Cô nói không biết ngượng nha.
Tôi lần thứ hai gặp mới nắm lấy tay cô nhưng cô lần đầu tiên gặp đã cởi áo nhảy lên giường của Tôi còn gì nữa...!Tính ra tôi bị lỗ vốn rồi.
Hy sinh danh tiếng và thân thể rồi cởi áo cho mọi người nhìn chỉ đổi lại được 1 bữa cơm.
Tiêu Nhã kỳ...!Tôi làm người thất bại quá phải không ".
Anh cười vô sỉ nói.
Tay cũng không thèm buông ra cứ nắm chặc lấy tay của cô kéo đi.
Anh chỉ có 2 ngày ở lại đây phải tranh thủ thời gian thôi.
Nhất cự ly, nhì tốc độ mà.
Phải 1 thời gian nữa anh mới về đây thăm cô được.
_Tiêu Nhã kỳ nghe vậy câm nín hết đường cãi lại.
Liếc mắt nhìn cái tên vô sỉ kia 1 cái.
" Ừ....!cũng đúng hình như mình cởi áo trước rồi nhảy lên giường anh ta trước thì phải.
Sao lúc đó mình dễ dãi quá vậy ta....!".
Cô nghĩ thầm trong bụng 1 câu.
Giờ mới nhận ra có trễ quá không.
Tiêu Nhã kỳ còn chìm trong suy nghĩ của mình thì Williams đã dắt cô lên 1 con thuyền rồi.
_ " Để tôi lái đi được rồi.
Mấy anh không cần đi theo đâu ".
Williams cười nói.
2 người đi mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-minh-toi-chap-het/556096/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.