_ 1 Tiếng gầm nhẹ Tiêu Gia Bảo phóng xuất hết vào sâu bên trong của cô.
Anh khẽ thở dốc.
Miệng anh gặm ngực cô khẽ nói.
" Mèo nhỏ...!Anh thật sự muốn cùng em đại chiến 500 hiệp nhưng hôm nay giỗ Ba anh nên chúng ta tắm rồi đến nhà mẹ anh thôi ".
_" Hừ....!Không muốn đi ".
Cô khẽ thở dốc lên tiếng.
_" Ừm không sao vậy chúng ta lại chiến tiếp thôi.
Em không đi anh cũng không đi.
Hôm nay anh đành trọn 1 ngày để chiến với em chịu không ".
Anh cười chọc cô nói chứ cô không đi anh cũng phải về mà.
Ánh mắt liếc xuống ga mềm không có vết máu nào làm anh nhíu mày.
_" Khụ...!Khụ ....!đi tắm đi.
Tôi sẽ đi với anh ".
Kiss thấy Tiêu Gia Bảo nhìn xuống tìm vết máu làm cô đỏ mặt.
Theo những gì ký ức của cố chủ để lại chẳng mấy hay ho gì phải nói là cực kỳ xấu hổ.
Nên cô thà để Tiêu Gia Bảo nghĩ là cô làm tình với ai cũng được.
Còn hơn phải nói ra quá khứ xấu hổ chết người kia.
_ Theo những gì cô nhớ được là có 1 lần.
Không biết cố chủ Phương Mỹ Lệ nghĩ cái gì mà cầm trái dưa leo bôi chút dầu ăn rồi đẩy nó vào u cốc nhỏ.
Bình thương không sao.
Đúng lúc đó mẹ cô mở cửa bước vào làm cô giật mình.
Vì vội quá cô lỡ tay cô đẩy mạnh trái dưa leo quá làm rách màng trinh.
Đã vậy khi cô rút ra thì chỉ còn có nữa trái dưa à.
Còn 1 nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-minh-toi-chap-het/556153/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.