_ Tiêu Nhã kỳ vừa đến địa chỉ mà Diệp Lâm Anh đưa cho cô.
Cô đưa mắt nhìn tòa nhà cao trọc trời kia.
Nhìn kiến trúc mạnh mẽ, bá đạo của tòa cao ốc này đủ biết tính cách của chủ nhân của nó rồi.
Ánh nắng mặt trời chiếu vào tòa cao ốc này làm nó càng tỏa ra thêm khí thế bức người.
Giống như 1 cung điện lớn giành cho đấng quyền lực tối cao, ngự trị ở trên cao nhất và nắm toàn quyền sinh sát trong tay vậy.
_ Cô đưa mắt nhìn lên thì thấy tuốt ở phía trên còn có sân đậu trực thăng nữa.
" Hài...!xây chi mà cao như vậy làm gì không biết.
Lỡ có chuyện gì thì anh ta phải nhảy dù thoát nạn hay sao ".
Cô lẩm bẩm.
_ Tiêu Nhã kỳ đi vào thì Nam Vương đã ở đại sảnh đợi cô nảy giờ rồi.
" Thiên Kỳ.
Cô đến rồi à.
Diệp Vương đang đợi cô ở phía trên ".
Nam Vương gật đầu lên tiếng ánh mắt anh còn nhìn ra xem Mộc Thảo của anh có đến hay không.
Rất nhanh Tiêu Nhã kỳ và Nam Vương đều là trung tâm của toàn thể nhân viên có mặt ở đây.
Ai cũng thắc mắc Cô gái đeo mặt nạ kia là ai mà dám để Nam Vương phải dùng lễ cao nhất tiếp đãi như vậy.
_ Tiêu Nhã kỳ cũng gật đầu chào Nam Vương rồi nháy mắt cười nói.
" Để tiểu soái ca phải đợi tôi như vậy làm Tôi cảm thấy thật là thấy ấy náy quá đi.
Nam Vương à...Tối nay đi cà phê tâm sự không cưng ...!".
2
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-minh-toi-chap-het/556213/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.