Một mình trở lại loan trướng, tâm tình của Tố Doanh không thể kiểm soát nổi mà tụt dốc, nhưng mà lại càng mệt mỏi hơn khi thấy có người đang ngồi trong đó.
Tố Trầm có lẽ đã đợi được một lát, thấy muội muội trở lại, lập tức hành đại lễ. Tố Doanh vội vàng bảo hắn đứng dậy, ban ghế ngồi sau lập tức hỏi: "Ca ca đã qua ngự trướng bái kiến chưa?"
"Ta ở bên đó tạ tội sau đó mới qua đây." Tố Trầm chầm chậm trả lời.
Vào những thời điểm như thế này mới hiểu hết ý nghĩa của câu: Một người có tội, mọi người cùng gánh.
"Thánh thượng không trách tội." Tố Trầm nói: "Chỉ là không chấp thuận thỉnh cầu dẫn quân đến Tây Thùy của ta.”
"Đại ca!" Tố Doanh nói với giọng điệu quở trách: "Vì sao huynh muốn đi Tây Thùy mà không bàn bạc với ai?"
Tố Trầm thản nhiên cười một tiếng: "Nương nương và ta đều biết, muốn tìm một người thay thế Thái tử để đi Tây Thùy rất khó. Người nào vào lúc này ra mặt, chính là thể hiện thái độ với Thái tử, có thể là không tin tưởng thực lực của hắn, hay là không tin tưởng lòng trung hiếu của Thái tử đối với Thánh thượng." Tố Trầm nhíu mày sau đó tiếp tục: "Ta nghĩ, nếu như là ta, đại khái sẽ không có ai dị nghị về vấn đề này ‘Ta là huynh trưởng của Lan Lăng Quận Vương, trong lúc đệ đệ gặp nguy hiểm muốn đi ứng cứu cũng là lẽ dĩ nhiên. Về phía Thái tử, Phượng Diệp công chúa ắt sẽ có cách đối phó."
Thân hình Tố Doanh hơi lung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-nam-thien-ha/2109274/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.