Căn nhà ở nơi này thực sự lớn hơn nhà ở Bắc Kinh, tầm nhìn cũng không bị gò bó, ở tầng 3, hai ban công, bên ngoài cửa sổ sát đất có bóng râm chính là một cây bạch quả to lớn, mặc dù mới đầu mùa xuân, Hạ Hiểu đã có thể tượng tượng được vẻ đẹp của cây bạch quả này vào các mùa xuân hạ thu đông.
Mà mặt ban công hướng ánh mặt trời còn trồng đầy thực vật lớn nhỏ, xanh biếc tươi đẹp, Hạ Hiểu kinh ngạc kêu lên, quay người lại: "Anh còn thuê người chăm sóc mấy cây này hả?"
Ôn Sùng Nguyệt đặt thẻ vào cổng mới vào móc chìa khoá hình Hello Kitty của Hạ Hiểu, chìa khoá được gắn chặt, thẻ vào cổng là Ôn Sùng Nguyệt vừa mới đăng ký, cầm đến tay, trong lúc cài thẻ vào vòng sắt cứng rắn ma sát, anh nói: "Anh đã trả tiền thuê nhân viên cửa hàng hoa rồi."
Hạ Hiểu có thể là đã quá thích căn nhà ở Tô Châu của Ôn Sùng Nguyệt rồi. Nằm trên ghế dựa ở ngoài ban công, vừa uống trà vừa nhìn xuyên qua sân thượng về phía đường cách đó không xa trồng đủ loại hoa anh đào, đợi đến giữa tháng 3, và tuần đầu tiên của tháng 4, có thể nhìn thấy phấn trắng của những bông hoa anh đào.
Ngày nghỉ phép đầu tiên ở Tô Châu, Ôn Sùng Nguyệt làm đốc tiên hoà khấu tam.
Ẩm thực Tô Châu và ẩm thực Vô Tích đều có vị ngọt, ẩm thực Hàng Châu nổi tiếng với vị thanh mà tươi, mà ẩm thực của Thượng Hải thì lại kết hợp giữa cả hai tinh tế và đẹp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua/388388/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.