Ngày hôm sau.
Mẹ Lương lấy lý do phải chuẩn bị cho hôn lễ, sáng sớm đã kéo Lương Thu Thu và Đa Đa ra ngoài.
Ba người cùng đi vào một cửa hàng chuyên bán vật dụng trang trí phòng ngủ, mẹ Lương cùng Đa Đa hai người hứng thú dạt dào, mà đương sự Lương Thu Thu lại không hề hứng thú, cô tìm lý do ra ngoài rồi ngồi phát ngốc ở cửa tiệm.
Gió mùa thu mát mẻ nhẹ nhàng lướt ngang, Lương Thu Thu chán nản mà đứng dưới gốc cây nhìn dòng người đi lại bên đường, đột nhiên lại nhớ đến đã lâu rồi mình chưa viết tiểu thuyết, mở app ra mới phát hiện vô số bình luận thúc giục đăng chương mới.
"Ai da, không phải là mình không muốn viết, nhưng hoàn toàn không có linh cảm mới."
Lương Thu Thu lướt đọc bình luận, rồi lại tự hỏi, "Ồ, Một Ngày Dài Bằng Ba Thu không xuất hiện nữa nhỉ?"
Ngón tay càng lướt càng nhanh. "Cô Lương."
Đôi giày da màu đen xuất hiện trong tầm mắt, Lương Thu Thu ngẩng đầu, "Anh là?"
Dáng người đĩnh đạc, trên tây trang dưới giày da, còn mang một chiếc mắt kính gọng vàng, vừa nhìn đã biết là người có địa vị.
Nhưng mà cũng không giống với người mà cô biết.
"Tôi là bạn của Hứa Gia Ninh, có thể nói chuyện cùng cô một chút không?" Người đàn ông hỏi.
Lương Thu Thu không hoàn toàn tin tưởng lời anh ta, ở đâu nhảy ra nói là bạn của Hứa Gia Ninh, còn muốn nói chuyện cùng cô, nhìn kiểu gì cũng nghi ngờ.
"Nếu là bạn của Hứa Gia Ninh thì anh tìm anh ấy là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-dai-bang-ba-thu/524089/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.