Lâm Thư kêu gào trên sofa, nhấn điều khiển ti vi lung tung, phát hiện tất cả các kênh đều giống như nhau, đều là Đã xem tới ba bốn lần thật sự là không cười nổi nữa, đưa mắt nhìn sang Tô Mặc
"Ừm?"
Khó có được thời tiết tốt, Tô Mặc đang ngồi trên ghế mây ở ban công, chân dài ưu nhã xếp lên nhau, cảnh đẹp ý vui. Tay phải nhẹ nhàng xoa xoa mũi, tay trái cầm mắt kính, Tô Mặc hơi cúi đầu, nhìn sang, những sợi tóc tự nhiên rũ xuống, lông mi nhẹ nhàng lay động, dường như hợp lại với nhau.
Nghe thấy Lâm Thư gọi, anh hơi nâng mí mắt lên, nhìn về phía cô. Ánh mắt lung linh chậm rãi nhìn lên, trong nháy mắt đó, dường như có nước róc rách chảy qua, cảm giác sung sướng thoải mái. Cô nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch, ánh mắt thẳng tắp, gần như ngây người ra nhìn, thật sự là ngày đẹp tốt cảnh đẹp.
Thấy cô sững sờ nhìn mình không nói gì, anh cũng không thèm để ý, nhắm mắt lại.
Một lát sau, Lâm Thư lại gọi "Tô ~ Mặc ~"
Tô Mặc nhẹ nhàng lên tiếng: "Ừm?" Nhưng không quay đầu lại
Lần thứ ba ."Tô ~ Mặc ~"
"Rốt cuộc là em muốn gì?" Tô Mặc đứng dậy, rời khỏi chiếc ghế mây, đi đến trước sofa ngồi đối diện với cô.
"Ha ha, em nghĩ muốn gọi anh nên gọi thôi" Chà, tại sao người đàn ông này lại đẹp như vậy chứ? Quan trọng nhất, đây là người đàn ông của cô, Lâm Thư nghĩ như vậy, liền vụng trộm cười .
"Lâm Thư, đầu óc em được làm bằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-lam-thay-ca-doi-lam-chong/2171769/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.