Hôm tra điểm trùng hợp là cuối tuần, bố mẹ Quý Vân Phi đều ở nhà. 
Bên Thượng Hải bọn họ buổi tối mới tra được điểm còn bên Bắc Kinh là trưa nay. 
Trên bàn ăn Quý Vân Phi vẫn luôn nhìn điện thoại, sắp đến 12 giờ, lúc này có lẽ Tưởng Tiểu Mễ có thể vào hệ thống tra điểm. 
Căng thẳng đến mức gắp đồ ăn cũng run, lúc thi môn đầu tiên của kỳ thi đại học cậu cũng không như này. 
Bố mẹ Quý đều không chú ý xem bên Bắc Kinh khi nào có thể tra được điểm, đều rất khó hiểu với hành động ăn cơm mà mắt không rời khỏi điện thoại của Quý Vân Phi. 
Cậu không xem video cũng chẳng xem tin tức, màn hình điện thoại cũng đen, chỉ là thỉnh thoảng lại liếc nhìn, giống như liếc cái là lỡ mấy trăm triệu vậy. 
“Đợi điện thoại à?” Mẹ hỏi. 
“Vâng.” Quý Vân Phi không tập trung, trả lời một chữ, miệng vẫn còn đang nhai cơm, mắt vẫn luôn dán vào điện thoại. 
“Cãi nhau với Tưởng Tiểu Mễ?” 
“Không ạ.” 
“Thế sao con cứ như này?” Mẹ rất không hiểu, gắp đồ ăn vào bát cậu. 
“12 giờ cậu ấy có thể tra điểm rồi.” 
Mẹ Quý nhìn đồng hồ, 12 giờ 1 phút rồi. 
Không biết thế nào mà bà cũng căng thẳng theo, “Thế con gửi tin nhắn hỏi đi.” 
“Con sợ bố mẹ cậu ấy ở cạnh.” 
“.........” 
Bắc Kinh lúc này. 
Trong biệt thự nhà Tưởng Tiểu Mễ, tiếng hét của cô vang vọng khắp nhà. 
Không biết làm thế nào để giải tỏa sự vui vẻ này, cô ôm lấy cổ mẹ lắc. 
“Được rồi được rồi, con làm mẹ 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngoi-sao-sang-hai-ngoi-sang-sao/1297580/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.