Tiêu Nhược đến phòng của bác sỹ Lưu hỏi về chân của Hứa Gia Ngôn, xác nhận không có vấn đề gì cô mới trở về phòng bệnh.
“Sao anh không ăn?” Cô bước đến mở nắp bình giữ nhiệt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Gia Ngôn cầm trong tay bình giữ nhiệt, không nhìn cô, “Đang đợi em.”
Đang đợi cô.
Ba chữ này khiến cho Tiêu Nhược sửng sốt.
Cô không tin gọi tên anh.
“Hứa Gia Ngôn.”
Hứa Gia Ngôn ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt cô, trong mắt tràn đầy vui sướng, niềm vui không thể kìm nén được bao nhiêu áp lực.
Anh không nói mà đợi cô nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô mím môi cười nói: “Hứa Gia Ngôn, em đói quá.”
Hứa Gia Ngôn sửng sốt một lúc rồi mỉm cười, mặc dù cười rất nhẹ.
Anh sắp xếp chén đĩa gọn gàng.
Bông cải xanh xào, măng tre xào bò, gà Cung Bảo, canh bò Tây Hồ.
Hứa Gia Ngôn mở bình giữ nhiệt hỏi cô: “Đây là món gì?”
Tiêu Nhược nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-nua-yeu-thuong-mot-nua-cuoc-doi/207736/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.