Buổi tối tám giờ, Hứa Gia Ngôn nhìn thời tiết ở Đế Giang, trời vẫn mưa, nhấp vào Wechat, trên màn hình là nội dung trò chuyện giữa anh và Tiêu Nhược. Tin nhắn Wechat cuối cùng được anh gửi lúc 7 giờ để hỏi cô đã ăn tối chưa.
Tiêu Nhược không trả lời anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Gia Ngôn sợ cô đang bận nên không hỏi lại.
Đợi đến 9 giờ, Tiêu Nhược vẫn không trả lời anh.
Cầm điện thoại trên tay, anh như phát ngốc nhìn chằm chằm vào bức tường đối diện.
Tại sao Tiêu Nhược không trả lời tin nhắn của anh?
Vì cô đã ngủ quên mất.
Tiêu Nhược nằm nửa người, đầu nghiêng trên gối, có một cái máy tính với màn hình đen trên chăn bông.
Cô trở mình máy tính rớt xuống, Tiêu Nhược bị đánh thức.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô vò đầu bứt tóc, theo bản năng tìm điện thoại, cô có thói quen để điện thoại dưới gối, sờ sọng nửa ngày mới chạm tới nó.
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-nua-yeu-thuong-mot-nua-cuoc-doi/207741/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.