Chạng vạng tuyết rơi nhiều, gió lớn rít gào đập vào ô cửa. Lý Thê nghĩ là mưa đá, tò mò nhìn chằm chằm cửa sổ không ngủ được. Từ Bùi bịt tai cậu, vùi cậu trong lòng bắt đi ngủ.
Lý Thê không ngủ, tay gảy ngực Từ Bùi.
Anh thở dài: "Đêm nay không muốn ngủ nữa đúng không, tôi làm em ra tận ban công nhé, cho em ngắm thỏa thích?"
Lý Thê vội vã dừng tay, vừa nghe tiếng tuyết gõ vào cửa sổ vừa nghĩ vẩn vơ, nghĩ từ tuyết rơi dày đến yêu quái, từ lẩu đến thịt nướng.
Bỗng nhiên một cơn gió mạnh phát ra tiếng động lớn, Lý Thê sợ sệt túm chặt tay Từ Bùi, dán mắt vào cửa sổ rồi từ từ thiếp đi.
Sáng hôm sau, lúc Lý Thê ra ngoài tuyết đã ngập mu bàn chân. Trong trí nhớ của cậu, chỉ hồi bé mới có trận tuyết to thế này.
Cậu chạy tới chạy lui trong sân, khi trở vào nhà mặt đỏ bừng vì cóng. Từ Bùi đi ngang qua sờ chân cậu, Lý Thê là học sinh ngoan, từ nhỏ đến lớn luôn biết mặc quần giữ nhiệt.
Trong phòng có ghế nằm chạm khắc hoa hải đường cùng chăn mỏng mềm mại, Lý Thê làm ổ trên đó xem hướng dẫn nấu rượu vang nóng. Cậu cẩn thận chọn một video đơn giản không cần kỹ thuật hàm lượng, xem đi xem lại hai lần rồi tự tin đứng dậy.
Lý Thê không am hiểu nhiều về rượu, cậu đứng trước tủ rượu, bỏ qua mấy nhãn hiệu mình biết chọn một chai có vẻ không quá đắt.
Cậu cho một quả táo và một quả cam vào nồi nhỏ, ngoài ra còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-phan-ba-ban-duyen-tu-dao/2147475/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.