Cô vừa bước ra ngoài đã thấy Dì Hà đi tới: “Cô tỉnh rồi à?”
“Sáu bé con đâu?”
“Chúng đến trường rồi. Tôi nói với chúng là đi học về là sẽ nhìn thấy mẹ. Mẹ không khỏe nên cần nghỉ ngơi một chút. Mặc dù sáu bé con không vui nhưng vẫn ngoan ngoãn tới trường, trông chúng có vẻ hơi đáng thương.” Dì Hà nói.
“Ừ.” Đào Anh Thy nhớ đến điều gì đó, lại hỏi: “Tư Hải Minh đâu?”
“Cậu ta ở trong phòng chưa ra, chắc vẫn còn đang ngủ.” Dì Hà nói. %3D
“Di Hà này, tôi sẽ về nhà một chuyến vì đồ đạc của tôi vẫn còn ở chỗ đấy, trước tiên tôi định chuyển đến chỗ của dì” Đào Anh Thy nói.
“Cô không ở biệt thự Minh Uyển sao?”
“Lúc trước tôi có nói rồi, tôi sẽ không ở lại chỗ này. Buổi chiều tôi sẽ đến
chơi với sáu bé con.”
“Được rồi, có chuyện gì thì gọi cho tôi.”
“Được.”
Đào Anh Thy ngồi vào xe. Dì Hà nhìn cô leo lên xe rồi mới xoay người trở lại phòng khách, không ngờ lại nhìn thấy Tư Hải Minh đang đi vào phòng khách, làm bà sợ giật này cả mình.
Vì bà không ngờ Tư Hải Minh lại dậy sớm như vậy. “Ngài Hải Minh…”
“Cô ấy đi đâu rồi?” Mặt Tư Hải Minh lạnh tanh không cảm xúc.
“Cô ấy đi thu dọn đồ đạc rồi. * Dì Hà không nói gì khác.
Tư Hải Minh cũng không nói gì nữa, con ngươi den kịt sắc bén mà sâu thẳm.
Đào Anh Thy về đến chỗ cô ở, lấy chìa khóa ra mở cửa.
Vào bên trong rồi nhưng Đào Anh Thy lại không tìm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/2330209/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.