Cô dám cá rằng Tư Hải Minh sẽ không đối xử tệ với con mình, vì cô tin rằng hổ dữ sẽ không ăn thịt con. Đào Anh Thy nhìn chằm chằm màn hình đen một lúc lâu, vẫn không mở máy, đặt điện thoại sang một bên. Cô thực sự làm như không quan tâm đến… 
Nghĩ đến việc không nhìn thấy bộ dạng đáng thương của sáu đứa nhỏ, hai mắt của Đào Anh Thy nóng rực, khóe mắt long lanh nước. Đào Anh Thy không vì khác múi giờ mà khó ngủ, chỉ cần trời tối, bất kể là ở quốc gia nào, cô đều có thể ngủ được. 
Mang theo nỗi nhớ về con mình mà chìm vào giấc ngủ… Khi tỉnh dậy Đào Anh Thy cũng không kiểm tra thời gian, điện thoại mở, cô cũng không có tâm trạng mở ra xem. Sau khi rửa mặt xong, cô đi ra khỏi phòng, đi xuống nhà và nghe thấy có tiếng động trong bếp. 
Khi cô bước tới, cô thấy anh ta mặc áo sơ mi đang xắn cổ tay lên rán trứng. Bài bản, nghiêm túc và gợi cảm. Trước đây Tư Viễn Hằng cũng làm bữa sáng cho cô như thế, không chỉ cho bữa sáng mà còn cho bữa trưa, bữa tối và ăn khuya. Hình ảnh quá đỗi quen thuộc, đáy lòng không khỏi rung động… 
Tư Viễn Hằng cảm giác được phía sau có người, quay đầu lại thì nhìn thấy cô, ánh mắt dịu nói: “Ngủ ngon không?” 
“Tốt lắm, em không bị say máy bay.” Đào Anh Thy khôi phục vẻ mặt nói. 
“Rất tốt.” 
Đào Anh Thy bước tới, nhìn món trứng rán: “Thơm quá. Thật ra, em cũng có thể rán nó. Màu sắc tương tự 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/2330267/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.