“Lần sau tôi cam đoan sẽ không gặp mặt Tư
Viễn Hãng nữa, tôi thề đấy…”
“Còn có lần sau hả?” Tư Hải Minh bước tới
gần, giam cô lại giữa cơ thế mình và thang máy,
nắm lấy căm của cô kéo lên hỏi.
“Không có, không có lần sau!” Đào Anh Thy
cuống quít sửa lại câu trả lời.
“Nhớ kỹ cho tôi, dám phản kháng, tôi sẽ khiến
cô sống không bẵng chết!”
Đào Anh Thy run lên: “Vâng…”
Cửa thang máy mở ra, Tư Hải Minh không đi
ra ngoài, mà dùng một tay cầm lấy lưng quần của
Đào Anh Thy, dùng sức kéo một cái, chỉ nghe lách.
cách một tiếng.
“AI” Đào Anh Thy kinh hoàng phản kháng:
“bừng!”
*Tôi vừa nói gì? Nhanh như vậy đã quên rồi
sao?” Tư Hải Minh hỏi bắng giọng nguy hiểm.
“Nhưng mà… nhưng mà đang ở trong thang
máy…” Đào Anh Thy lo lắng nói.
Từ Hải Minh nắm lấy gáy cô, hơi dùng lực.
*A đau…”
cơ thể Đào Anh Thy mềm nhũn, trực
tiếp quỳ gối trước mặt anh, đối mặt với eo của
anh, điều này dọa cô sợ đến nỗi muốn lui về phía sau.
Tư Hải Minh dùng một tay bóp mặt, từ trên
cao nhìn xuống cô: “Không thích mùi vị bị ấn đầu yết hầu.”
Đào Anh Thy chịu nhục đến đỏ bừng cả mặt:
“Anh… sao anh lại đối xử với tôi như vậy? Tôi đã
nói không có liên quan gì tới tôi rồi, tôi vô tội! Anh
rõ ràng là đang giận chó đánh mèo!”
“Giận chó đánh mèo? Tôi thật sự không nhìn
ra cô có chỗ nào vô tội cả!” Giọng điệu của Tư Hải
Minh vừa lạnh lùng vừa mang theo nguy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/2330764/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.