Còn chuyện gì kích thích hơn chuyện này sao?
Đôi mắt đen của Tư Hải Minh híp lại nhìn cô, như đang dò xét, sắc bén gần như muốn xuyên thấu tâm hồn cô, nguy hiểm và đáng sợ.
Ngay khi Đào Anh Thy gần như tắt thở bởi cái nhìn chằm chằm áp lực kia thì nghe thấy giọng nói trầm thấp của Tư Hải Minh: “Bên nhau bao lâu rồi?”
“Hả? Được… được hai năm rồi.” Thật kì lạ, sao anh lại hỏi cái này?
Đôi mắt Tư Hải Minh sâu thẳm, quả nhiên ba năm trước là lần đầu tiên anh chiếm lấy Đào Anh Thy, cảm giác đó không phải là giả.
Qua lại hai năm rồi mà vẫn là lần đầu tiên? Thật thú vị.
Đào Anh Thy không biết Tư Hải Minh kia đang nghĩ gì, mỗi giây im lặng đều sợ hãi.
“Ngài Hải Minh? Tôi… tôi có thể đứng lên không?” Đào Anh Thy run rẩy hỏi.
Tư Hải Minh lạnh lùng liếc nhìn khuôn mặt không lớn bằng bàn tay của anh, so với đùi thì lại càng nhỏ, buông tay thả cô ra.
Đào Anh Thy như được ân xá, đứng dậy một cách nhanh chóng, còn không quên nhặt tờ giấy dưới chân anh, lại rất nhanh đứng cách một mét, vẻ mặt đầy cảnh giác và hoảng sợ.
“Tôi như ba mẹ cô cho cô miếng cơm manh áo, cô nên biết điều chút.” Đôi mắt đen như chim ưng của Tư Hải Minh nhìn cô chằm chằm: “Không thể có lần sau.”
“Là ba mẹ! Tôi nhớ rồi! Vậy tôi… tôi sẽ ra ngoài in lại.” Đào Anh Thy nói xong liền cúi người rời văn phòng.
“…” Tư Hải Minh.
Ngay khi rời khỏi phòng làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/2330865/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.