Tô Cảnh Minh đang ở biệt thự chuẩn bị tu sửa, khuôn mặt lộ ra vẻ đẹp trai, góc cạnh, giỏi giang, đôi mắt bình tĩnh lạ thường, đang nhìn từng ngõ ngách trong căn phòng. 
Trên người mặc một bộ quần áo màu trắng bình thường, bên dưới phối hợp với quần đen, kết hợp cùng một chỗ, khiến cho nhăn sắc tuấn lãng của anh càng trở nên ấm áp nhu hòa. 
Anh đang vẽ bản thiết kế để tu sửa, bỗng nhiên nghe thấy thông báo tin nhắn. 
Anh cầm lấy điện thoại ở trên bàn, mở khóa rồi nhìn tin nhắn, 
"Cảnh Minh, đem biệt thự hơn hai trăm vạn của cậu bán đi, nguyên nhân là, cậu phải ra nước ngoài, đang cần tiền." 
Bỗng nhiên, ánh mắt anh hơi thâm lại, trong lòng cảm thấy kinh ngạc, quyển sổ và bút trong tay anh rơi xuống. 
Tô Cảnh Minh đang ở biệt thự chuẩn bị tu sửa, khuôn mặt lộ ra vẻ đẹp trai, góc cạnh, giỏi giang, đôi mắt bình tĩnh lạ thường, đang nhìn từng ngõ ngách trong căn phòng. 
Trên người mặc một bộ quần áo màu trắng bình thường, bên dưới phối hợp với quần đen, kết hợp cùng một chỗ, khiến cho nhăn sắc tuấn lãng của anh càng trở nên ấm áp nhu hòa. 
Anh đang vẽ bản thiết kế để tu sửa, bỗng nhiên nghe thấy thông báo tin nhắn. 
Anh cầm lấy điện thoại ở trên bàn, mở khóa rồi nhìn tin nhắn, 
"Cảnh Minh, đem biệt thự hơn hai trăm vạn của cậu bán đi, nguyên nhân là, cậu phải ra nước ngoài, đang cần tiền." 
Bỗng nhiên, ánh mắt anh hơi thâm lại, trong lòng cảm thấy kinh ngạc, quyển sổ và bút trong 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/432752/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.