Nhạc Cẩn Hi nhìn Dịch Thiên Kỳ đang ngồi cạnh Tiểu Tuần rồi cười nói.
“Được được được, có cậu nhóc như cháu cùng ta uống rượu, không muốn say cũng khó.”
Dịch Thiên Kỳ cười vô cùng vui vẻ.
Tiểu Tuấn lập tức đứng lên nhường chỗ: “Chú Nhạc, chú qua ngồi ở đây đi.”
“Được! Tiểu Tuần.”
Nhạc Cần Hi cười cười ôn hòa với cậu bé.
“Oal Chú Nhạc, hôm nay trông chú đẹp trai lắm!”
Lam Tử Nhiên nhìn thấy Nhạc Cẩn Hi mặc một thân tây trang sãm màu,dáng vẻ chú Nhạc mặc tây trang, cao quý chói mắt, cũng không thua gì cha.
Nhạc Cần Hi mỉm cười, nhìn qua khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của cậu bé, cười nói: “Nhiên Nhiên, cháu cũng rất đẹp trai”
Mặc một bộ tây trang nhỏ, khí thế này, so với mấy ngôi sao nhí thì càng thêm chói mắt.
Lam Tử Nhiên khoe khoang nói: “Chú Nhạc, cháu vẫn luôn đẹp trai lai láng như vậy mà.”
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
PHaIHg ý vo ” Nhạc Cần Hi cười cười, nụ cười giống như ánh mặt trời vậy, khiến người nhìn cảm thấy thoải mái tự do, dường như đã quên mắt nỗi cô đơn trước đó, chỉ còn lại chút ám áp.
“Thằng nhóc như cháu, cũng không biết đỏ mặt hả?”
Thân hình cao lớn của Nhạc Cần Hi ngồi xuống bên cạnh Dịch Thiên Kỳ.
Lam Tử Nhiên gật gật đầu: “Chú Nhạc, vẻ ngoài điển trai chính là ưu thế, vì sao phải đỏ mặt xáu hổ chứ?”
Cậu bé trừng mắt to mắt, cười cười nhìn qua Nhạc Cần Hi.
Nhạc Cân HP Ti cv ” Sao anh lại có cảm giác Nhiên Nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/675131/chuong-1187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.